Một chút ngu
Một chuyện bé tí xiu khiến nó buồn từ tối cho đến sáng. Nên nó quyết định đi ngu, vì chỉ khi người ta ngu thì mới ít suy nghĩ, ít buồn phiền. Ban đầu là đóng đồ vô cho thật đẹp, sau đó là đi. Vì là đi ngu cho nên nó không tính trước là đi đâu, chân cứ bước đều đều vậy thôi. Cuối cùng nó thấy một chuyến xe buýt và quyết định nhảy lên, đi biển, một mình... . Ừm... nay biển sóng rất to, và vì mới mưa nên nước biển vàng ngoét. Nhưng mà được cái khá là mát và khi đấy không nắng. Đi xuống bờ biển, viết nguệch ngoạc vài chữ lên cát và dĩ nhiên là chụp ảnh lại. Nó bỏ giày, đi chân đất, nhìn quanh và lại đi ngu tiếp. À, có đảo dưới kia chưa đi đến bao giờ, ờ thế là đi bộ dọc bờ biển, nhắm cái đảo đấy mà đi. Đi một đoạn thấy vỏ ốc xoắn dài nhọn hoắt, nó lượm lại mặc dù chả biết để làm gì hay là đưa về cho rác phòng thêm nữa. À, lúc mà đặt giày giữa cát thì sóng biển liếm lên, ướt nhép nhẹp. Híc, báo hại nó đi giày ướt... Nhưng mà đó là chuyện của vài tiếng sau, chứ lúc